TRONG ÁNH TIN MỪNG Cha Phêrô Hoàng Diệp, một tâm hồn THƠ... (Lm. Nguyễn Tự Do) ĐẠO TRỜI ( DỌN ĐƯỜNG...)
Bước đi dầu sáng ngập trời, Ai từ chối Chúa, vẫn đời tối tăm. Đời tối tăm: bao năm không rõ Nguyên nhân nào mà có chúng ta? Nhìn con thì biết có cha, Khi thấy ngôi nhà thì biết có người xây. Tâm hồn sáng suốt hiểu ngay, Càn khôn kỳ diệu có tay ai làm. Đấng Hóa công mắt phàm không tỏ, Nhưng lòng thành thấy rõ không sai. Đây là nguồn gốc Đạo Trời, Khiến người muôn nước ngàn đời kính tôn. Vì đã có tâm hồn bất diệt Nên con người hằng biết tiến lên; Mong cầu hạnh phúc vô biên, Cùng chân thiện mỹ mới yên cõi lòng. MẦU NHIỆM NƯỚC TRỜI (TÓM GỌN)
Nước Trời mầu nhiệm mà đơn sơ, Chúa tỏ cho ai, nấy được nhờ. Như khối Tình Yêu trong hồn bạn Mang nguồn sống mới, thật không ngờ.
Ai ngờ trong "khó" có ủi an, Có niềm vui chảy giữa lầm than, Trong cảnh tối tăm, lòng vẫn sáng, Mang nguồn phúc lạ đến trần gian.
Vì Chúa là tất cả Nước Trời, Là nguồn hạnh phúc chẳng hề vơi. Là nước Bình An ta khao khát. Được Chúa ta sống mãi muôn đời. NƯỚC TRỜI (CUỘC SỐNG)
Chúa đến trần gian tặng Nước Trời, Trong Ngài nước ấy thuộc về tôi. Nhờ bởi tin yêu mà đón nhận, Bình an hoan lạc mãi muôn đời.
Muôn đời hạnh phúc chặng hề phai, Cuộc sống mai sau thật là dài... Vì Chúa "Vô cùng", nên mới mãi, Bên Ngài có Mẹ, cả Thiên Thai.
Thiên Thai là đó, hỡi người ơi ! Toàn Mỹ toàn Chân, đẹp tuyềt vời. Giữa đoàn Thần Thánh muôn muôn thửo Ta hằng cảm tạ Chúa Ba Ngôi !
Ba Ngôi ! Lạy Chúa, Chúa con thờ, Nguyện ước mai sau cùng chư Thánh, Vui mừng ngắm Chúa, thoả lòng mơ ! NƯỚC TRỜI (BA NÉT CHÍNH)
Chúa đến trần gian tặng Nước Trời, Trong Ngài nước ấy thuộc vè tôi. Nhờ bởi tin yêu mà đón nhận, Tình Cha lớn mãi giữa lòng người.
Nước Trời dành cho những trẻ thơ, Lòng càng khiêm tốn, dạ đơn sơ Càng đáng Cha thương cùng mạc khải Về Con yêu dấu đáng tôn thờ.
Người ta hạnh phúc bởi tình yêu. Mến Chúa yêu nhau: hạnh phúc nhiều. Càng mến bao nhiêu càng nên thánh, Bởi càng nên giống Chúa Tình Yêu QUÊ THẬT (QUÊ HƯƠNG CHÚA HỨA)
Người có Đạo hằng yêu Đất nước, Nhưng quê này có trước có sau Trước là nơi "cắt rún chôn nhau", Ta phải lo góp phần tô điểm.
Sau là chính quê Trời siêu nhiệm Nhà Cha chung vinh hiển đợi chờ. Đây quê lành thoả mọi ước mơ, Chẳng còn thấy tan thương đau khổ.
Chính Thiên Đàng là nơi hội ngộ Mọi kẻ lành từ cổ chí kim. Là quê hương muôn thửo kiếm tìm, Cõi hằng sống bình yên lai láng.
Muốn vào đây phải đầy ánh sáng, Không chút mờ...chỉ có tình thương. Ôi Nước Trời ! Hạnh phúc vô cương Đó chính là quê hương Chúa hứa. ĐƯỜNG ÁNH SÁNG (CHÚA LÀM NGƯỜI)
Đáng thương cho tôi nếu tôi dừng lại Nơi những ai chỉ biết có thế trần. Họ như trâu lành đạp lúa ngoài sân, Đi đi mãi, loanh quanh buồn tê tái.
Nhưng đáng mừng thay nếu tôi dừng lại Bên những con người biết ngắm trời cao, Để cùng lắng nghe tiếng nói ngọt ngào Từ Đấng vô biên tỏ bày Thánh Ý.
Trời có thật, đã ban lời chân lý Dẫn con người tìm hạnh phúc trường sinh. Biết bao tâm hồn cập bến quang vinh Nhờ sức sống uy linh mà nên Thánh.
Trời là Chúa, Nguồn vui cùng Sức Mạnh Chắp cho ta đôi cánh của Tình Yêu Để bay cao, cao mãi ví như diều Trong sức gió nâng lên miền hoan lạc.
Chúa Tình Yêu đã làm người có xác Giống như ta, hầu ở mãi cùng ta. Đây là Tin Mừng hạnh phúc bao la Đang thay đổi trần gian đầy tăm tối.
Chúa yêu ta, tuy đời ta lắm tội. Chúa thương nhiều đến đỗi chết vì thương; Rồi Phục Sinh, để nên trọn con đường Dẫn đưa ta vào Vương Quốc Ánh Sáng. ĐƯỜNG ÁNH SÁNG (CHÚA LÀM NGƯỜI)
Đáng thương cho tôi nếu tôi dừng lại Nơi những ai chỉ biết có thế trần. Họ như trâu lành đạp lúa ngoài sân, Đi đi mãi, loanh quanh buồn tê tái.
Nhưng đáng mừng thay nếu tôi dừng lại Bên những con người biết ngắm trời cao, Để cùng lắng nghe tiếng nói ngọt ngào Từ Đấng vô biên tỏ bày Thánh Ý.
Trời có thật, đã ban lời chân lý Dẫn con người tìm hạnh phúc trường sinh. Biết bao tâm hồn cập bến quang vinh Nhờ sức sống uy linh mà nên Thánh.
Trời là Chúa, Nguồn vui cùng Sức Mạnh Chắp cho ta đôi cánh của Tình Yêu Để bay cao, cao mãi ví như diều Trong sức gió nâng lên miền hoan lạc.
Chúa Tình Yêu đã làm người có xác Giống như ta, hầu ở mãi cùng ta. Đây là Tin Mừng hạnh phúc bao la Đang thay đổi trần gian đầy tăm tối.
Chúa yêu ta, tuy đời ta lắm tội. Chúa thương nhiều đến đỗi chết vì thương; Rồi Phục Sinh, để nên trọn con đường Dẫn đưa ta vào Vương Quốc Ánh Sáng. CÁI CHÍNH TRÊN ĐỜI (LÀ CHỌN CHÚA)
Mọi sự tốt lành bởi Chúa mà ra Nên hết mọi người đều là của Chúa. Mà Chúa là sự thật tròn đầy Chúa cũng là Tình Yêu tuyệt hảo. Tình yêu ấy có trong sự thật; Sự thật này cũng chính Tình Yêu.
Trần gian xuôi ngược trăm chiều, Hơn nhau chỉ có mến yêu Chúa Trời. Mến Chúa ta cũng yêu người Hy sinh đến cả cuộc đời vì yêu. TRẦN THẾ QUA ĐI ... CHỈ CÒN MÌNH CHÚA
Non nước trần gian âm thầm nói nhỏ: "Kiếp sống con người rày có mai không. Muôn sự trên đời như mây như gió May còn để lại chút vỏ rêu phong"
Nhưng Chúa Phục Sinh đang chờ ta đó, Ai đợi trông Ngài chẳng có hoài công. Đoàn người phục sinh mang hình ảnh Chúa Hy vọng sáng ngời, ơn cả chờ mong !... LẼ SỐNG (CHÚA LÀ LẼ SỐNG)
Lạy Thiên Chúa con thờ, Là nguồn gốc mọi loài thọ tạo, Là điểm dừng mọi cánh ước mơ.
Lòng thế nhân luôn tìm Chân lý, Tim con người hằng khát tình yêu. Nên hồn con chỉ vui mừng an nghỉ, Khi được Ngài là lẽ sống cao siêu.
Lạy Thiên Chúa con thờ, Biết bao người đã mơ về Chúa, Nhưng cuộc đời vàng úa héo hon. Bởi không tin, không tìm kiếm nữa, Nên cuối cùng tàn tạ cô đơn. TÌM HIỂU I
- Núi cao chi lắm, núi ơi ! Núi che mặt Trời, không chộ người thương.
- Em tìm Hạnh Phúc muôn phương, Ngờ đâu Phúc ở trên đường em đi.
- Cớ sao em chẳng thấy gì ? Hay Ngài lánh mặt ? Hay vì cao xa ?
- Không đâu ! Ngài khác chúng ta, Ngài là Thiên Chúa, Ngài là Tình Yêu !
Vì ta tội lỗi quá nhiều, Hằng theo ích kỷ, ưa điều tối tăm. Làm sao thấy được trăng rằm Trong khi gió táp, mây giăng đầy trời ?
- Đến đây em hiểu được rồi; Trời không tỏ hiện cho người kêu căng.
- Kẻ nào sám hối từ tâm Chúa liền ngự đến tri ân thân tình. TÌM HIỂU II
Ai tìm ý nghĩa khổ đau Giêsu sống lại là câu trả lời. Ai tìm ý nghĩa cuộc đời Ngắm con Thiên Chúa làm người mới hay.
Chúa Cha đẹp Thánh khôn tày Nên lòng Con Chúa đêm ngày khát khao. Đạo trời chân thật biết bao Ai mà hiểu được làm sao không mừng ?
Trước mắt họ , cả gian trần Ví như hoa nội cỏ rừng mà thôi. Vì đời như nước hằng trôi, Ta tìm lẽ sống không trôi bao giờ. NGƯỜI CON HOANG
Ai vắng Chúa , tâm hồn trơ trọi Dẫu bên ngoài có vẽ hào hoa. Người con hoang ngày kia nếm đói Sẽ bồn chồn trở lại cùng Cha.
Hồn kiêu căng biết mình có tội Bởi trí lòng chống đối lương tâm. Nhưng khi từ bỏ lỗi lầm Bình an trở lại như cầm tay Cha.
........
Gai nào đâm cũng xót xa, Mà gai đau nhất ấy là vô ơn. CÓ CHÚA
Có Chúa niềm vui toả rạng ngời, Như dầu thơm ngát thấm nơi nơi. Bình an siêu nhiệm khơi nguồn hứng, Bác ái hồn nhiên điểm nụ cười. Cảnh vật muôn màu, thơ bát ngát, Tâm linh ngàn ý, nhạc đầy vơi. Ai hay có Chúa là Xuân lạ Bởi có tình yêu thắm cuộc đời. VẮNG CHÚA
Đời cũng buồn tanh ở Nguyệt cầu, Lắm tiền nhiều bạn có chi đâu ? Lăng xăng chỉ thấy toàn vô nghĩa, Lủi thủi hằng mang nặng mối sầu. Giữa hội vui chơi lòng áy náy, Riêng mình cô quạnh, trí lo âu. Ai hay vắng Chúa là như vậy, Bởi nhiều Nguồn Vui chảy tự đầu. MARIA
Nhi nữ rạng ngời, biết chơi biết hát, Lòng thanh trong,dào dạt suối ân tình, Hoa muôn vàn thơm ngát, vạn lời kinh, Đầy ơn Thánh,cao sang, ai dò thấu ?
Hồn bé nhỏ, khiêm cung và hiền hậu Khiến Trời Cao vui thoả xuống chúc lành. Mẹ là toà vinh hiển của Thánh Linh, Ngài tô điểm bằng muôn ơn cao cả.
Nơi cung lòng đó Chúa dành phúc lạ Cho ngợp vũ hoàn, ngây sững càn khôn: Ấy là chức: "Trinh Mẫu Chúa Con", Khiến mọi đời vang lên lời chúc tụng.
"Kính mầng Maria đầy ân sủng, Xinh đẹp tuyệt vời ! Thánh quá Mẹ ơi !" Cùng với Chúa Ngôi Hai Chúng con mừng kêu "Mẹ".
ĐẤNG CỨU THẾ (TIÊN BÁO)
Ai dám bảo,Trời không nói được, Chẳng cho ta biết trước chương trình ? Lời Ngài là chính Thánh Kinh Nói qua ngôn sứ, bao nghìn năm xưa. Lời ủi an, lại vừa soi sáng, Hứa rồi đây ban Đấng cứu đời Ai hay đó chính Con Trời Đã thương chấp nhận làm người như ta. Nhờ Trinh Mẫu sinh ra ở thế Và lớn lên như trẻ khiêm nhu. Ngài là vua cả thiên thu, Mang danh Cứu Thế Giêsu, Con Trời ! Ngài đến cứu mọi người tin kính, Kẻ thành tâm biết mến yêu Ngài. Duy Ngài thấy rõ mười mươi Từng trang tâm sử từng người thế nhân. TIN MỪNG (TÌNH THIÊN THU)
Có một điều muôn dân mơ ước Là mong sao thấy được Chúa Trời; Thì nay tin ấy có rồi: Trời thương đã đến làm người cứu ta.
Trang tình sử bày ra sống động: Chúa Giáng Sinh không trống không kèn, Đơn sơ nhỏ bé nghèo hèn, Chẳng làm ai sợ, hay thèm quang tâm.
Ba mươi năm âm thầm lặng lẽ, Chẳng có gì ra vẻ Đế Vương. Chúa ơi ! Sao quá khiêm nhường, Trong Ngài chỉ có Tình thương tròn đầy.
Rồi ba năm rày đây mai đó: Trong tim Ngài chỉ có Chúa Cha, Rao truyền chân lý cho ta Kèm theo phép lạ diễn ra hằng ngày. TIN MỪNG (CHẾT VÀ PHỤC SINH)
Vì Chúa muốn đền thay nhân loại Tội bao đời, nên phải hy sinh... Khi nhìn Chúa chịu đóng đinh Lòng ta mới hiểu Mối Tình Thiên Thu.
Để xoá tan mây mù Thập giá Sau ba ngày Chúa đã Phục sinh. Rày nên mạch suối Thần Linh Cho ta sự sống quang vinh đời đời.
Ấy Tin Mừng muôn nơi đón nhận, Đem bình an đến tận đáy lòng. Mọi điều nhân thế cầu mong, Rày nên tất cả nơi mình Chúa Con. ĐỜI TƯƠI SÁNG (ĐỜI LÀ ƠN CHÚA)
Nếu Chúa chẳng yêu ta Thì đời ta chẳng có. Nếu Chúa không sống lại, Ta có cũng bằng không.
Nhưng thật Chúa yêu ta, Ta còn lo gì nữa ? Và Chúa đã sống lại, Đời tươi sáng vô cùng ! CẦU NGUYỆN (NGUỒN SỨC MẠNH)
Nói đến yêu thương thật dễ dàng Nhưng đường nên thánh vẫn gian nan. Vì phải hy sinh lòng ích kỷ, Cần luôn thắng vượt tính kêu căng. Tuy khó nhưng ta chớ ngã lòng Vì còn phương thế thật vô song, Để Chúa giúp ta luôn toàn thắng: Cầu nguyện, ta có Chúa ở cùng ! ĐỪNG SỢ (LỜI ĐTC GIOAN PHAOLÔ II)
Cám ơn Cha,vì lời Cha nhắc bảo "Đừng sợ gì !" gồm mấy tiếng đơn sơ Mà âm vang như sấm, mạnh không ngờ, Khiến dừng lại ngẩn ngơ, đàn múa rối.
Con người ba hoa, sao bằng Chúa nói ? Thánh ý Ngài là sức mạnh vô song. Ngài là Tình Yêu, che chở, quang phòng "Có Chúa ở cùng" là hơn tất cả.
Không sợ chi, dầu trời nghiên đất ngã. Không lo gì, dầu bóng tối bao quanh, Dầu lắm xôn xao, sóng gió hoành hành, Với giọng ngông cuồng: Chúa đâu còn nữa !
Nhưng ta nào sợ gì ! Vì ta có Chúa, Hơn nữa - làm người, và đã Phục Sinh ! Ai thuộc về Ngài cũng được hiển vinh, Vì sẽ phục sinh muôn đời như Chúa.
CON NGỢI KHEN CHA
Con ưa ngắm nhìn đôi mắt Thánh Trẻ Khi ngó lên trời thỏ thẻ cùng Cha. Đẹp làm sao ! Rực rỡ sáng loà Vì thấu suốt càn khôn vũ trụ.
Nhìn bao sự lạ cũng còn chưa đủ, Sự lạ vô cùng là chính Chúa Cha. Cha mỉm cười khứng tỏ mình ra Với hồn nhỏ nhất là Con yêu dấu.
Trẻ Giêsu nhu mì hiền hậu Liền reo lên: "Con ngợi khen Ngài !" Cha ơi ! Cha ơi, con yêu mến Ngài ! Sao chỉ tỏ mình cho hồn bé nhỏ ?
Đó là tính Cha, nhưng con đã rõ: Ai càng khiêm nhượng càng có Tình Yêu. Càng mến bao nhiêu, càng giống Cha nhiều. Ôi, Mầu Nhiệm Nước Trời, thật là mới mẻ.
Giêsu !... Con ưa nhìn Thánh Trẻ Và ước ao nên nhỏ bé cùng Ngài. Ôi thật động trời, khi Chúa Ngôi Hai Vui để Mẹ lành hôn trên mắt Chúa ! HÃY HỌC CÙNG TA
Chúa Giêsu là mẫu gương tuyệt hảo Cho hết mọi người muôn thửo đó đây, Ngài thấy đâu đâu cũng đầy kêu ngạo Chắn lối vào của ơn Thánh đổi thay.
Vì các tông đồ háo thắng xưa nay Nên Chúa dịu dàng ra tay cứu chữa. Bước đầu tiên là cất đi hàng cửa: Tính kêu căng khó sửa của con người. Chúa đã làm gương khiêm nhường lạ đời: Xuống dưới mọi người làm tôi tất cả.
Sửng sốt đầu tiên là Goan Tẩy Giả Đổ nước trên đầu cho Đấng Cứu Tinh. Rồi Phêrô cùng các bạn môn sinh Đều được rửa chân bởi Thầy Chí Thánh.
Chúa đã làm gương lại còn nhấn mạnh: "Hãy học cùng Thầy mà rửa cho nhau". Chúa đã yêu thương khiêm nhường thế nào Chúng ta học đòi, sống theo như Chúa !
CHA SAO , CON VẬY
Có một người mang danh Cứu Thế, Là Giêsu, chủ tể muôn loài, Đây là danh Con Một Chúa Trời Đấng làm Vua công trình tạo hoá.
Chỉ mình Ngài được Cha tuyên bố: "Này là Con yêu dấu của Ta !" Chỉ có Ngài biết rõ Chúa Cha, Và tỏ ra cho ai, tuỳ ý.
Hẳn Chúa không bao giờ thiên vị, Mọi tâm can Chúa đã am tường, Ai đơn sơ nhỏ bé khiêm nhường Sẽ được Ngài yêu thương cho thấy.
Ta tin rằng Cha sao con vậy, Nên thấy Con là thấy Chúa Cha Bởi trong Con Cha tỏ mình ra, Ai dám ngờ Cha, Con là Một ?
Cha tốt lành nên Con cũng tốt Cha là Tình Yêu, Con cũng là Tình Yêu Chúa Cha hiền, khả ái bao nhiêu Con cũng hiền, đáng yêu như thế.
Ban Con Một để Ngài cứu thế Cha đời đời không thể cho hơn. Hỡi con người, ta chớ vô ơn !... Đóng lòng lại trước tình yêu Chúa.
HÃY ĐẾN CÙNG TÔI (MT 11,28)
Lắng nghe âm diệu tuyệt vời. Đây là tiếng Chúa ban lời ủi an: "Hỡi người thế lầm than, vác nặng, Đến cùng Tôi sẽ đặng nhẹ nhàng, Vì trong Tôi có Thiên Đàng, Vì trong Tôi có muôn vàn xót thương.
Đừng e ngại như phường kiêu hãnh, Hãy vội vàn đến lãnh nguồn ân. Vì Tôi khoan hậu từ nhân, Nơi Tôi chỉ có tinh thần khiêm nhu. Hồn sẽ được đầy như an thái Vì ách Tôi êm ái dịu dàng"
Càng nghe tiếng Chúa bảo ban, Càng vui thấm thía, lại càng mến yêu. TRẺ CON VỚI CHÚA (LC 10,17... ; MC 10,13...)
Có lần một đám trẻ thơ Tung tăng ùa đến đơn sơ lạnh lùng. Môn đồ thấy vậy nổi xung, Rầy la một mẻ, sau cùng đuổi đi.
Hài nhi quí mến hài nhi, Chúa thương đoàn trẻ, tức thì bênh ngay: "Hãy cho trẻ đến cùng Thầy ! Đừng nên cản chúng từ rầy trở đi."
"Nước Trời là của hài nhi Chúng con nên biết và ghi tạc lòng. Những ai giống các nhi đồng, Đến cùng Nước Chúa mới mong được vào".
Nói xong cúi xuống ôm chào, Và thương chúc phúc khác nào Cha yêu. Tông đồ ngây sững bao nhiêu Mẹ con đoàn trẻ bấy nhiêu vui mừng.
NGƯỜI BẠN VÔ SONG
Về người Bạn của tôi Biết bao điều phải nói Tôi nghe ngàn câu hỏi Dồn dập đã đến rồi:
"Người ấy là ai? Nói tên cho biết. Quê quán ở đâu? Tuổi đời, sự nghiệp... Sao anh thân thiết đến độ tôn sùng !"
Thật không sai, Ngài đáng mến vô cùng, Hơn hết mọi người đáng yêu trên hết. Tuổi của đời Ngài cao hơn vạn tuế. Sinh nhật của Ngài thường gọi Noel. Và danh Giêsu mới thật là tên, Khi ra đời, Ngài nên "Mốc lịch sử".
Dưới ánh mặt trời muôn dân muôn xứ Muốn được bình an phải kiếm tìm Ngài Ai ở với Ngài cầm chắc tương lai Vì chính Ngài là An Vui vạn kiếp. Vũ trụ qua đi, nhưng Ngài bất diệt Hằng đón những ai muốn sống bên Ngài. Nói về Ngài, Thánh Kinh có viết: "Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, Và Ngôi Lời ở với Chúa Trời, Và Ngôi Lời cũng là Thiên Chúa. Mọi vật đều do tay Ngài mà có. Nếu không có Ngài chẳng có ngày mai".
Chúa thương người thế lắm thay ! Đã ban Con Một mến say nhân trần. Tay Ngài giáng phúc thi ân, Nơi nơi ban bố Tin Mừng Bình An. CHÚA ĐÃ CHỌN NGHÈO
Chính bởi nhờ Ngài thế gian mới có. Giàu vô hạn mà khốn khó kỳ cùng: Sinh trong hang lừa, giường chiếu cũng không. Sống cảnh đơn hèn, chẳng ai hay biết.
Khi nói Giêsu người Nazazeth Là nói : Nguồn gốc rất đỗi tầm thường. Chính Ngài tâm sự về cảnh đáng thương: "Con chồn có hang, con chim có tổ, Phần tôi đây không có chỗ kê đầu."
Đó là Đức Chúa ! Quá đỗi nhiệm mầu ! Thật lạ lùng chưa ? Không sao hiểu thấu. Con người hiền hậu Đáng mến làm sao !
TRUYỀN LỬA
Chúa phán: "Ta đem lửa xuống trần gian, Mong sao lửa ấy cháy tràn khắp nơi." Lửa đây (là) Tình mến bởi trời Đem theo hạnh phúc cho người khổ đau
Ta khổ đau do sầu vắng Chúa Bởi lo tìm những của gió mây. Dù cho của ấy đầy tay, Mai kia sẽ thấy nó bay đi rồi...
Còn Hạnh Phúc bởi Trời ban xuống Đó chính là Nguồn Sống ước mơ, Là ơn Cứu Rỗi mong chờ Ai yêu mến chẳng bao giờ xót xa.
Chúa mời gọi chúng ta truyền lửa Đem nguồn phúc đến giữa cuộc đời Vì thương vì mến yêu người Muốn cho ai nấy một trời quang vinh.
Người đạo thật hi sinh truyền giáo, Với tình yêu loan báo Tin Mừng Kèm theo đời sống chứng nhân, Không làm thương tổn đến phần tự do.
MÔN ĐỒ TRUYỀN GIÁO ( LC 10,17)
Các môn đệ mới về, bao hớn hở Vì chuyến đi truyền giáo đã thành công. Dân chúng thôn làng khao khát chờ mong Còn ma quỉ sợ danh Thầy, hú vía.
Chúa Giêsu lắng nghe đoàn môn đệ, Dạ chúc lành, và lên tiếng ủi an: "Chúng con mừng, nhưng đừng quá hân hoan Vì ma quỉ nghe danh Thầy chạy trốn.
Thầy thấy Satan từ trời sa xuống, Chỗ ma vương trên đó cũng chẳng còn. Nhưng hãy mừng vì tên của chúng con Đã được ghi trên sổ vàng Thiên Quốc.
Thật chúng con là những người có phúc Vì đựoc nghe và thấy biết bao điều Mà tiền nhân hằng khao khát mến yêu Song chỉ đứng xa xa, nhìn không tỏ."
Các môn đệ vừa nghe Thầy vừa ngó: Ngó cả Thầy và ngó cả trời sao. Tưởng như tên mình lấp lánh trên cao. Lòng các Đấng phiêu diêu mừng khôn tả.
Lời của chúa đơn sơ và rất lạ, Đem Tin Mừng cho cả thế gian. Ước mong sao cho hết thảy nhân trần Thấy tên của mình ghi trên thiên giới. THEO CHÂN CHÚA (Ý NGHĨA ĐỜI TU)
Đời con như đoá Mân-Côi, Giữa vườn nhân loại mấy hồi tươi xinh ? Con rày chọn bóng hy sinh, Vãi từng cánh một tỏ tình biết ơn...
Hài Nhi hỡi, cứ để chân dừng ngại, Cành hoa đây dâng Chúa, phi tình rồi. Ước chi rày con hiểu được Người thôi, Vui đời tạm sẽ ứa mùi cay đắng...
Con kính dâng Người vừng hoa huệ trắng, Với thanh hương dìu dịu, thoảng khiêm nhường, Này đoá hoa hồng đẹp thắm yêu thương, Con ngắt vãi trước Ngôi Hai từng cánh. Ôi đời con đẹp, cõi trần chi sánh, Chỉ phô mầu tỏa nhị trước Người thôi.
Đời con như đóa Mân - Côi, Giữa vườn nhân loại mấy hồi tươi xinh ? Con rày chọn bóng hy sinh, Vãi từng cánh một tỏ tình biết ơn...
Con vui sướng vãi đời con cho Chúa, Giữa âm thầm êm đẹp, rớt từng giây, Như hồi xưa trong xưởng thợ bao ngày, Đời Thánh Trẻ cũng rơi bay từng cánh.
Người vãi cho Cha đóa hồng khôn sánh, Với sắc hương tuyền vẹn của hồn thơ. Cánh hoa rơi khi tay lã mắt mờ, Khi cầu nguyện, bào cưa, khi ăn ngủ... Ba mươi năm sống khó nghèo lam lũ, Ấy đời yêu thương Hoàng Tử Nước Trời !
Con muốn đời con nên giống đời Người, Hầu đáp lại mối tình con Thiên Chúa. Con không muốn sắc đời con vàng úa, Giữa cõi phàm cho vui mắt trần ai.
Đời con như đóa hoa Mân - Côi, Giữa vườn nhân loại mấy hồi tươi xinh ? Con rày chọn bóng hy sinh, Vãi từng cánh một tỏ tình mến yêu...
TỘI CON ĐÃ ĐƯỢC THA (LC 7,36-50)
Một người Pharisiêu mời Chúa đến dự tiệc. Nhóm này mong có dịp quan sát Chúa gần hơn. Còn Chúa Giêsu lời dụng mọi nẻo đường Mà Chúa Cha gởi đến để ban lời cứu độ. Tiệc đã bắt đầu vui như pháo nổ, Men rượu đã vào, cười nói rinh rang.
Và đến đây liền xảy ra một màn Khiến thực khách rất ngỡ ngàng, khó nuốt. Một ả giang hồ lanh chân vào được Bởi gia đình không kịp can ngăn Nên ông chủ nhà bất bình nhăn nhó.
Không cần nói tên nhưng ai cũng rõ Đó là con điếm nổi tiếng trong vùng. Cô ả ung dung đến quỳ bên Chúa, Mặt mày hớn hở, xem vẻ bình tâm. Ông Pharisiêu bớt giận nghĩ thầm: "Cũng là dịp maycho mình quan sát".
Còn chị điếm kia như quên trời đất, Chỉ thấy trước mắt là Đấng Tiên Tri. Hơn nữa - như có sức gì từ Chúa phát ra, Vừa thánh vừa thiêng, rất là mới mẻ, Khiến chị cúi mình kính yêu lặng lẽ... Một tia ánh sáng làm nở tâm hồn, Nên chị vội vàng cầm hôn chân Chúa...
Vì quá vui mừng, tim như muốn vỡ. Thế là chị khóc... và khóc nức nở... Nước mắt hai hàng tuôn chảy say sưa ! Chị thấy chân Ngài đẫm ước như mưa Liền lấy tóc lau, lau cách sung sướng, Chúa vẫn ngồi yên, hiền lành khiêm nhượng Còn anh Biệt phái không biết tính sao...
Rồi một bình dầu chị rút trong bao, ... Đổ hết dầu thơm lên hai chân Chúa ! Cả phòng ngát hương như đầy hoa nở... Làm ông chủ nhà không ngớt nghĩ suy: "Chắc vị khách này không phải Tiên Tri; Vì nếu Tiên Tri ắt là phải biết... Nhất là phân biệt lành dữ, xấu xa !"
Thấy lòng họ Chúa mở miệng ra, - Bằng dụ ngôn - nói cùng ông chủ: "Ông Simon, tôi có điều muốn ngỏ !" - Xin Thầy cứ nói, tôi sẵn sàng nghe. Một chủ nhà kia có hai đầy tớ, Cả hai điều nợ với chủ nhiều năm. Một người mắc nợ năm trăm Còn người kia mắc đến năm ngàn. Vì cả hai cơ hàn khốn khổ Nên chủ nhà tha nợ cả hai. Vậy hỏi ông: thử đoán xem ai Trong hai người, mến yêu chủ nhất ? Tôi nghĩ: là người được tha nhiều hơn.
Chúa liền nói ông đoán không lầm ! Đó là trường hợp của chị đây. Ông còn nhớ, khi tôi đến nhà này Ông chẳng đổ cho tôi giọt nước Chút dầu thơm mát cũng không. Cái hôn chào cũng chẳng có.
Còn chị này - như ông biết đó Lấy nước mắt mà rửa chân tôi Còn khăn lau là tóc chị mà thôi. Lại còn hôn chân hai ba lần nữa. Rồi lấy dầu thơm đổ tràn chan chứa...
Thế nên tội chị nhiều Mà đều được tha hết. Ai yêu mến ít thì được tha ít Ai yêu mến nhiều thì được tha nhiều.
Rồi Chúa nói cùng người phụ nữ: "Mọi tội con đã được tha ! Lòng tin con đã cứu con đó ! Hãy về bình an !"
Nghe vậy mọi kẻ đồng bàn Đếu ngẩn ngơ, bàng hoàng tự hỏi: Ông này là ai mà dám tha tội ? Chỉ có Chúa Trời tha được mà thôi.
Thật ra màn cảnh vừa rồi Cảm động tuyệt vời, có một không hai. VUI TRONG TIN MỪNG
Với Chúa Giêsu, nguồn vui tuyệt lạ Đã tràn vào trong mọi nẻo trần gian. Đây Tin Mừng, trên đôi cánh hân hoan Làm chỗi dậy bao tâm hồn chán nản.
Ai đã vui rồi càng vui viên mãn Vì Ngài đem cho ý nghĩa tràn đầy Của cuộc sống nầy, và cả tương lai: Đời là quà tặng để xây hạnh phúc.
Tự đáy lòng mình chúng ta cầu chúc: Sống tuyệt vời, luôn mãi, với Tình Yêu. Đây là hạnh phúc quá đỗi cao siêu Ở trần gian không tài nào với tới.
Chúa Giêsu đem Tin Mừng mong đợi, Ngài Phục Sinh là mở cửa Nước Trời. Mến yêu Ngài là cầm chắc tương lai: Sẽ sống tuyệt vời không lo gì hết.
Dầu sống trần gian là cưu mang sự chết. Nhưng chết là Vào Bất diệt Trường Sinh. NHÌN ẢNH MẸ
Nhìn ảnh Mẹ dịu dàng khôn tả Khiến đoàn con vui thoả dường nào ! Khi nghe "tước hiệu" ngọt ngào Mẹ Hằng Cứu Giúp, tim trào ủi an.
Mẹ đang nhìn thế gian đau khổ, Tội bao đời đã trổ chông gai Nơi đây than vắn thở dài, Nơi kia than khóc, van nài tình thương.
Mẹ chính là Nữ Vương Thiên Quốc Muốn đoàn con hưởng phúc Quê Trời. Đó là ý nghĩa cuộc đời Mà bao người thế bỏ rơi dễ dàng.
Mẹ giúp người "con hoang" sám hối, Nhờ đau thương, biến đổi cuộc đời Mẹ là thầy thuốc siêu vời Biết từng con bệnh, biết người cầu xin.
Ai tin, Mẹ càng giúp tin hơn nữa Kẻ tội tình giúp rửa bùn nhơ Những người vô tín, thờ ơ Mẹ thường cứu giúp trong giờ lâm chung.
Cám ơn Cha Cả vô cùng Đã ban Con Một ở cùng thế gian Lại ban Người Mẹ Nữ Hoàng Để Hằng Cứu Giúp giữa đoàn con Cha.
|