Lm Hoàng Diệp, CSsR: Bó Hoa Thiêng

Bó Hoa Thiêng I

THAY LỜI TỰA:

Con đi tìm ánh sáng

Trên mọi nẻo trần gian,

Lòng con đã hân hoan

Thấy bóng Người thấp thoáng…

  

Đẹp thay mình Ánh Sáng,

Từ thiên giới xa xăm

Rày xuống cõi tối tăm

Ô, Vừng Hồng chiếu rạng !...

 Lm. Hoàng Diệp – CSSR   

 

THUỞ ĐỊA ĐÀNG

Thuở Địa Đàng, ngàn ngàn xưa xưa nhất,

Trời và đất lên xuống dễ như chơi…

Hoa là hoa… Hoa đẹp đến chân trời,

Sáng là sáng phủ đồi xa ngây ngất,

Gió như nhung lùa hương thơm, phảng phất,

Suối ngọc bàng hoàng… động bóng nai tơ,

Vườn chim ca man mác gọi hồn thơ, 

Ru người lạ nằm mơ, xuân vạn cổ.

 

Đây người thức dậy! À! Đôi Nguyên Tổ,

Ôi ngây thơ, vầng trán mới ra đời!

Mắt tinh ròng, chưa vướng lệ sầu rơi,

Nhìn cây cỏ, nhìn trời lên Thượng Đế.

Phút uy linh! Người đầu tiên cõi thế,

Lần đầu tiên dâng kinh lễ đầu tiên…

Trời nghiêng nghiêng cho đẹp xuống khắp miền.

Bình an Chúa chan hòa như biển cả,

Vì thế lòng vui như vườn xuân lạ;

Không, vui như em nhỏ ngó nhìn cha,

Cha mến nhìn… là lòng bỗng trổ hoa.

Tâm hồn hậu mĩm cười ra ánh sáng.

 

Thuở đại thái bình, niềm tin lai láng…

Mắt nhìn nhau là lòng hiểu nhau rồi.

Nói ra lời như đóng dấu trên môi,

Không tráo trở, không đổi dời phản bội.

Thời buổi ấy, tình thương như nắng dội,

Tỏa chan hòa từ hai khối tình sơ;

Ấm giang sơn và ấm đến sao mờ…

Sáng cả vườn lòng, trổ hoa hạnh phúc.

 

Trái đầy cây, như khí trong đầy ngực,

Chưa hề dùng hai tiếng “của tao mi”.

Không biết đua tranh giành giật, phân bì.

Của trên đời, là kho chung tùy ý.

Nhẹ tấm hồn thơ trên đường thiên lý.

Lòng phiêu phiêu không có cánh mà bay!

Như chim vàng nhí nhảnh ở cành cây.

Nhà bươm bướm nào có dây ràng buộc.

Chưa có biên thùy, chưa phân Tổ quốc,

Quê nhà xưa, là quê gió muôn phương,

Là suối nằm mơ, mây tắm bên đường.

Tiếng hót vọng hồ, bãi hoa cười nắng,

Ánh sớm lâng lâng, sương chiều nằng nặng,

Núi rừng cao phúc đáp biển bao la.

Là hừng đông thức dậy ngắm sơn hà…

Bóng bạc chiều vàng bay xa, xa mãi…

Như cánh gió người ta không dừng lại,

Một nơi nào vĩnh viễn ở trần gian;

Chỉ biết yêu, dâng, vui hưởng vô vàn,

Là lẽ sống tự do hồn nguyên tổ.

 

Nay hoài vọng cảnh Thiên thai còn đó,

để ngàn đời vương vấn Địa Đàng xưa…  

Lm Hoàng Diệp, CSsR.     

 

CÓ CHÚA

Có Chúa niềm vui tỏa rạng ngời,

Như dầu thơm ngát thấm nơi nơi,

Bình an siêu nhiệm khơi nguồn hứng,

Bác ái hồn nhiên điểm nụ cười,

Cảnh vật muôn màu, thơ bát ngát,

Tâm linh ngàn ý, nhạc đầy vơi.

Ai hay có Chúa là Xuân Lạ,

Bởi có Tình Yêu thắm cuộc đời.

Lm Hoàng Diệp, CSsR

 

VẮNG CHÚA

Đời cũng buồn tanh ở Nguyệt Cầu,

Lắm tiền nhiều bạn có chi đâu?

Lăng xăng chỉ thấy toàn vô nghĩa,

Lủi thủi hằng mang nặng mối sầu.

Giữa hội vui chơi lòng áy náy,

Riêng mình cô quạnh, trí lo âu.

Ai hay vắng Chúa là như vậy,

Bởi thiếu Nguồn Vui chảy tự đầu.

Lm Hoàng Diệp, CSsR

 

THÂN PHẬN

 

 

Kiếp phù sinh giữa lòng tay Tạo Hóa.

Nơi dương gian vùng vẫy được mấy hồi?

Bước đầu tiên vang tiếng khóc chào đời.

Rồi sau hết bỏ đời trong tiếng khóc.

Đáng thương thay cho phận người lăn lóc,

Như lá vàng trên sóng dập ngoài khơi.

Đi, đi mãi không dừng, không biết nhọc.

Chảy, chảy hoài như thác nước hằng trôi.

Người muốn đứng, nhưng thời gian hối thúc:

“Bước mau lên! Cho nghỉ cuối đời thôi”.

Đây là cảnh sống muôn người kim cổ.

Đó là phần của bạn, của mình tôi.

Sống không phải để phô trương, giành giật

Những thứ gì ta sẽ mất ngày mai;

Hay để buồn vui thương nhớ mãi hoài

Về cái có, cái không trên quả đất.

Sống là đầu tư vào công trình quý nhất,

Để làm giàu cho hạnh phúc tương lai.

Là để đi sâu vào Tình-Thân-Mật

Của Đấng Tuyệt Vời, có một không hai.

 

Chính ta được làm người vì lẽ đó,

Nên mãi kiếm tìm thao thức không nguôi.

Nếu đời ta chỉ quy về nếm mộ.

Phải gói con người trong tiếng “hỡi ôi!”.

 

Lm Hoàng Diệp, CSsR

 

BÀI CA GIÁO LÝ

* Giáo lý viên

Ngôi sao nhỏ, xa mờ le lói,

Giữa đêm trường ngươi nói gì đây?

- Tôi là câu hỏi từng giây:

“Vì đâu tôi sáng chốn nầy đơn côi ?”

Nếu em hỏi núi đồi thảo mộc.

Hỏi muôn loài: Nguồn gốc bởi ai?

Hỏi đâu trí cũng trả lời:

“Nguồn gốc muôn sự bởi Trời mà nên”

* Lữ hành

- Biết vậy rồi, em xin hỏi tiếp:

Sao Trời sinh ra kiếp làm người.

Với bao thèm muốn không ngơi?

Muốn hay, muốn biết, muốn đời yêu thương.

Muốn no, muốn đẹp lạ thường.

Không già, không chết, không vương chút sầu…

Thế mà trăm nỗi lo âu,

Như  cơn bão táp phủ đầu nhân gian.

Vì đâu có cảnh điêu tàn?

Ai sinh đau khổ lầm than trên đời?

* Giáo lý viên

- Khổ đau không phải do Trời,

Mà do ích kỷ con người làm ra,

Vì Trời chỉ biết thương ta.

Ngài là Thiên Chúa, Ngài là Tình Yêu,

Tình này càng lớn bao nhiêu.

Càng xa ích kỷ càng chiều tự do?

Tình yêu không ép bao giờ.

Chỉ mong đền đáp đợi chờ tri âm.

Song người đời quá vô tâm,

Bỏ đường ân-phúc mà lâm cảnh buồn.

Nước khô, sông cạn nhớ nguồn.

Con người cùng khốn mới luôn kêu Trời.

Khổ đau, bài học muôn đời.

Dạy đường cứu rỗi cho người vô ân.

Nhưng lòng Trời chan chứa từ nhân

Hứa ban Con Một xuống trần cứu ta.

Và trong tình mến hải hà.

Chính Con Thiên Chúa sinh ra làm người.

Trọn lành có một không hai.

Quyền năng, Thánh đức tuyệt vời khôn ngoan.

Ngài là ánh sáng trần gian.

Nguồn Yêu, nguồn Sống, Bình An siêu vời.

Ai tin người ấy được mời.

Đi vào cuộc sống muôn đời vinh quang.

Em ơi rày Chúa Thiên Đàng.

Mang tên Cứu Thế dịu dàng “Giêsu”. 

Lm Hoàng Diệp, CSsR    

 

NGÀY TỔ TIÊN

Thân lạy Chúa, Đấng tác thành vạn vật!

Muôn trăng sao trùng điệp, Chúa an bài.

Vũ trụ này, Thần Trí Chúa quản cai,

Truyền thánh lệnh cho muôn loài sinh nở.

Tình Chúa yêu thương từ muôn muôn thuở.

Khiến con người xuất hiện ở trần gian,

Vui lãnh nơi Cha, ơn huệ muôn vàn,

Theo Dòng Họ, mãi lan tràn cõi thế.

Giống Hồng Lạc, đoàn con cùng liên hệ

Với Tổ Tiên gây dựng xứ sở này.

Trong Xuân lành sáng đẹp của năm nay

Xin dâng kính lòng tri ân, cảm tạ.

Cám mến Cha, vì tình thương cao cả.

Đã vun trồng chờ các bậc Tổ tiên,

Đã dìu dắt qua bao vị Thánh hiền,

Đã hun đúc, nhờ những gương tiền bối.

Chim vô tình, còn thương cây nhớ cội,

Người hữu tâm sao quên nổi người thân?

Tấm lòng thành, xin nhớ các ân nhân.

Đã từng gầy dựng quê hương gấm vóc

Kính dâng Cha những mảnh đời khó nhọc,

Các anh lính đã vì nước quên mình.

Kính dâng Ngài bao nước mắt hy sinh,

Của cha mẹ, tổ tiên bao đời trước,

Rầy chúng con hưởng nhờ muôn quả phước.

Dạ những bồi hồi nhớ kẻ trồng cây:

Cây gia đình và xứ sở này đây,

Cây Giáo Hội, và cả cây “Sự sống”,

Ôi! Cây nào lạ bằng cây “Sự sống”,

Và trái nào ngon bằng trái “làm người” ?

 

(Quì xuống)ên Chúa Cả trên trời,

Lòng Tin, lòng Mến, ngàn đời tri ân.

Lạy Ngài là Chúa từ nhân,

Xin thương tha thứ lỗi lầm Tổ tiên.

Xin Ngài giáng

Này quì dâng lphúc vô biên,

Cho hồn chư vị lên miền quang vinh.

 (Đứng dậy)

Ngày nay trong khói hương lành,

Chúng con quì lạy, tỏ tình biết ơn.  

(Ba lạy)

(Dịp đầu năm)

Lm Hoàng Diệp, CSsR  

   

CHỐN TRỜI CAO

(Hội Nhạc Thiên Quốc – Theo thánh An Phong)

 

Chốn trời cao bỗng dừng cung nhạc,

Nghe dưới trần câu hát Mẹ ngân,

Thiên thanh trầm bổng trong ngần

Phát từ hang đá, xuất thần du dương.

Ô! Kìa Mẹ, ví dường Bắc Đẩu,

Bên Giêsu, hiền hậu sáng ngời.

Vừa nhìn Con Trẻ nằm ngơi,

Vừa cất tiếng hát cho trời ngẩn ngơ.

“Ngủ cho muồi ! Con thơ của Mẹ.

Cho dù Con chẳng hé môi cười,

Dầu mắt Con chẳng nhìn trời,

Làn hơi Con thở: lửa ngời đốt thiêu !

Có bao giờ tình yêu mà ngủ?

Nhìn Con ngơi vũ trụ bàng hoàng…

Ai hay Con Chúa Thiên Đàng

Nay thành trẻ bé, ngủ hang thế này!

Hỡi người đời, đến đây mà ngắm.

Trông Hài Nhi, mắt nhắm dịu hiền,

Mối tình im lặng vô biên.

 

Cho niềm tin mới sáng lên huy hoàng”.

Hát vừa xong, vội vàng chỗi dậy.

Quì bên Con, thờ lạy cúi đầu.

Nghiêng mình hôn Chúa hồi lâu.

Khiến đoàn Thiên sứ nhìn nhau sững sờ.

 

Hỡi linh hồn! Sao trơ như đá?

Sao không cầu phép lạ đổi thay?

Để cùng Mẹ Thánh hôm nay

Quì bên Con Chúa, vui say mến Người.

Lm Hoàng Diệp, CSsR

 

LỜI MẸ RU

(Thánh ca)

Ngôi lời Thiên Chúa tối cao,

Nay thành con trẻ như bao nhiêu người.

Vui gì trong cõi trần ai,

Khiến con Thiên Chúa sinh nơi hang lừa?

Lòng Con hướng trọn về Cha,

Cứu người dương thế nay xa cõi trời.

 

Không giường, không chiếu, không nôi,

Không nhà, không cửa, không nơi an toàn.

Sao Người xa chốn giàu sang,

Khiến tôi đem Chúa sinh hang lạnh lùng?

Ngoài kia tuyết lạnh mùa đông,

Thế trần mê ngủ, ai trông mong Người!

Khăn này thay chiếu, thế nôi,

Tay này của Mẹ là nơi an toàn.

Tim này thay thế trần gian,

Đón Con Vua Cả, Thiên an tuyệt vời!

Người ơi, hãy lại người ơi!

Đến thờ Con Chúa, cho tôi vui mầng.  

Lm Hoàng Diệp, CSsR  

        

LỜI MẸ RU

(Thánh ca)

Ngôi lời Thiên Chúa tối cao,

Nay thành con trẻ như bao nhiêu người.

Vui gì trong cõi trần ai,

Khiến con Thiên Chúa sinh nơi hang lừa?

Lòng Con hướng trọn về Cha,

Cứu người dương thế nay xa cõi trời.

 

Không giường, không chiếu, không nôi,

Không nhà, không cửa, không nơi an toàn.

Sao Người xa chốn giàu sang,

Khiến tôi đem Chúa sinh hang lạnh lùng?

Ngoài kia tuyết lạnh mùa đông,

Thế trần mê ngủ, ai trông mong Người!

Khăn này thay chiếu, thế nôi,

Tay này của Mẹ là nơi an toàn.

Tim này thay thế trần gian,

Đón Con Vua Cả, Thiên an tuyệt vời!

Người ơi, hãy lại người ơi!

Đến thờ Con Chúa, cho tôi vui mầng.  

Lm Hoàng Diệp, CSsR 

 

TÌM BẠN

Con:

Mẹ nghe con ngỏ đôi lời:

Vì sao Con Chúa ra đời lầm than?

Có gì lạ chốn trần gian,

Khiến Người xa cách Thiên Đàng nguy nga ?

Mẹ:

Con ơi hôm ấy, chiều tà,

Chúa ngồi bên Mẹ ngó ra nẽo đàng…

Bỗng đâu gần bụi gai vàng,

Thấy con chiên bé lạc đàn, thẩn thơ,

Nhìn chiên lạc bước bơ vơ,

Trên gò má Chúa dật dờ châu sa…

Hiểu rằng: Chúa bỏ nguy nga,

Mang thân người thế, ấy là vì ai?

Lời đơn, con hiểu tình dài

Cõi trần đâu phải thiên thai Chúa tìm.

Nhưng vì có một quả tim,

Lạc rừng u tối, mang niềm vô biên.

Tim đây tìm kiến Bạn Hiền,

Người là Bạn ấy, ngồi yên sao đành?”

Con:

Mẹ ơi, Người chính bạn lành,

Sao không phán bảo đành rành cho minh?

Sao từ hang đá Bê Linh,

Đến đời niên thiếu làm thinh lạ lùng?

Mẹ:

Con ơi, sao hiểu cho cùng,

Nhiệm mầu, Thiên Chúa muôn trùng cao xa.

Lối Người khác hẳn đường ta,

Người không ép uổng: Người là Tình Yêu!

Tình yêu không biết nói nhiều

Tình càng lặng lẽ, càng thiêu dịu dàng.

Trời cao cho đất ngang hàng,

Trước mầu nhiệm ấy, Thiên Đàng ngẫn ngơ!

Trước sau, Người vẫn đợi chờ,

Hồn ta đón nhận lá thơ quê Trời.

Thơ đây là chính mình Người

Đem niềm hy vọng muôn đời ước mong.

Ai mà tin kính là xong,

Một mùa Xuân Lạ, cõi lòng trổ hoa.

Lm Hoàng Diệp, CSsR

 

THƯ GỞI MẸ

Con gởi Mẹ đôi lời:

 

Chiều nay nhìn áo Mẹ

In bóng ở sắc trời

Lòng con bay nhè nhẹ

Trong ánh sáng chơi vơi

 

Kìa tà dương đã nhạt

Bên mé núi màu tươi,

Và không trung xa tắp,

Trăm cánh en đùa chơi.

 

Mẹ ơi!

Lễ Mẹ đến đây rồi

Con ngập ngừng ca hát,

Khúc nhạc của niềm vui.

Niềm vui đây Mẹ biết,

Cao rộng ví như trời

Và tươi như ánh sáng

Mong chiếu tỏa ngàn nơi.

 

Không phải con nhắm mắt,

Trên đau khổ trần ai,

Con cũng từng hái gặt

Bao giây phút chông gai.

 

Thế mà con vẫn vui,

Một niềm vui đằm thắm

Mênh mông và sâu thẳm,

Như áo Mẹ sắc trời.

 

Maria, Mẹ ôi!

Con có Mẹ đây rồi

Cả nhà con bừng sáng

Mặt Thánh Chúa Ba Ngôi!

 

Con thấy trời và đất.

Tràn ngập ý muôn đời,

Và tình yêu chân thật.

Ngân khúc hát tuyệt vời.

 

Ấy nguồn vui con đó.

Gian khó tát sao vơi?

Dù hai bên sóng vỗ

Lòng nước vẫn rạng ngời.

Là con tin đời tạm

Như mây cuốn dần trôi,

Và sau đêm u ám,

Ơn Chúa thắng mà thôi.

 

Nay Mẹ ở cao vời

Mà gần bên con mãi

Cao trong nguồn vui vạn đại

Gần trong nước mắt còn rơi…

(15-08 Lễ Mẹ về Trời).  

Lm Hoàng Diệp, CSsR

 

ĐẾN NHÀ CHÚA

Rủ nhau đi đến Nhà Thờ

Mắt hiền Trinh Mẫu đang chờ chúng ta

Chiều về bóng tối gần xa,

Nhưng mà Thiên Chúa sáng lòa em ơi!

Hân hoan ta ngó lên trời,

Ô kìa Thánh Giá rạng ngời giơ tay.

Chúa ôi! Con muốn chiều nay.

Dâng lên cùng Chúa một ngày yêu đương.

Lời kinh cung hát vấn vương.

Tình vui thắm thía, tình thương mặn mà,

Ở đây bốn bể một nhà,

Ở đây trăm họ như là một thân.

Mong sao cho cả nhân trần,

Kính nhờ Thiên Chúa, ái ân muôn vàn.

Nguyện cầu cho cả trần gian,

Hướng về Thiên quốc bình an tuyệt vời.

Chiều nay tâm hướng lên trời,

Thấy niềm hoan lạc chơi vơi đầy tràn,

Mẹ ơi trong ánh chiều tàn,

Con hèn dâng Mẹ muôn vàn mến thương...

 

Lm Hoàng Diệp, CSsR