Duc In Altum‎ > ‎

DIA Số 99 – Quý 3/2017




MẸ,

DẤU CHỈ TÌNH YÊU

VÀ TÍN HIỆU CỦA LÒNG THƯƠNG XÓT

________________________________________________________________________________________________

Giuse Mai Văn Thịnh C.Ss.R

Năm nay, ngày nhớ ơn mẹ (Mother’s Day) trùng vào Chúa Nhật cuối tuần kỷ niệm 100 năm Đức Mẹ đã hiện ra tại làng Fatima, Bồ Đào Nha. Đây cũng là dịp giúp chúng ta ôn lại các mệnh lệnh mà Mẹ đã nhờ Lucia, Phanxicô và Jacinta truyền tải cho thế giới.

Thật sự, những điều Mẹ nhắn nhủ không mới lạ. Nhưng, vì con cái của Mẹ mắc bịnh hay quên nên Chúa đã nhờ Mẹ nhắc cho chúng ta biết về lời mời gọi năm xưa ‘Hãy hối cải và tin vào Tin Mừng’ (Mc 1:15). Hối cải mà Chúa đòi hỏi ở đây là thay đổi hướng đi, chọn lựa lại cách sống. Mệnh lệnh này mạnh mẽ hơn là ‘Hãy ăn năn đền tội’ theo nghĩa luân lý mà chúng ta thường nghe khuyên bảo. Tin vào Tin Mừng là đáp trả của những kẻ tin trước Tin Vui mà Chúa gửi đến. Trong số con cái loài người, chỉ có Mẹ là người tín hữu hoàn hảo nhất, hoàn hảo không vì lý do huyết nhục; nhưng vì đã trọn vẹn Tin vào Tin Vui trong con người của Đức Giêsu, con yêu dấu của Mẹ. Việc lần chuỗi Mân Côi của chúng ta cũng chỉ là việc suy niệm lại cuộc đời của Đức Giêsu mà thôi.

Trong lần kỷ niệm 100 năm này, Đức Thánh Cha Phanxicô đã nhắc nhở cho chúng ta biết rằng Đức Mẹ mà chúng ta đến với, không chỉ là bức tượng thạch cao để cầu xin ơn huệ - cho bằng một bậc Thầy của niềm tin, một mẫu gương của lòng thuơng xót. Ngài nói: “Với Đức Maria, ước chi mỗi người chúng ta trở thành một dấu chỉ và bí tích của lòng Chúa thương xót, Đấng luôn tha thứ và tha thứ mọi sự.”

Trong tinh thần đó, mời anh chị em cùng nghe truyện kể sau đây:

Người ta kể rằng: Có một gia đình kia. Chồng là người ngoại đạo. Ông không tin vào Chúa, luôn miệng nhạo báng, khinh miệt những hành vi thờ phượng kính mến Chúa của bà. Ngược lại, bà vợ thì rất sùng đạo, luôn dạy và làm gương cho con trong việc sống đạ; nhờ vậy cậu bé ngày nào cũng đuợc tham dự Thánh Lễ và cầu nguyện với mẹ.

Dù sống giữa hai niềm tin trái ngược nhau, nhưng đứa con trai duy nhất của họ vẫn hiếu thảo với cha mẹ. Cho tới một hôm, em lâm bệnh hiểm nghèo. Em biết mình chẳng còn sống được bao lâu nữa. Em đã mạnh dạn hỏi bố rằng: "Bố ơi, trong ít ngày nữa có thể con sẽ chết! Con xin bố hãy dạy cho con biết, giờ này con phải nghe và tin theo ai? Theo bố hay theo mẹ? Tin theo bố thì chẳng có sự sống đời sau; và cũng chẳng có Chúa và Mẹ để con đuợc các Ngài săn sóc, bảo vệ và giúp con sống bình an hạnh phúc muôn đời?Còn nếu tin theo mẹ, thì có Thiên Chúa là cha nhân lành sẽ ban thưởng hạnh phúc thiên đàng vĩnh cửu và có Mẹ Maria luôn bầu cử chở che.

Ông bố nghe tới đâu lòng rung động tới đó. Trước hoàn cảnh này, ông chẳng biết làm gì hơn, đứng dậy ôm trọn con vào lòng và nói: "Con hãy nghe và tin theo mẹ".

Con hãy nghe và tin theo mẹ (mẹ ở đây vừa có nghĩa là vợ ông, và cũng có thể ám chỉ đến vai trò của Đức Maria, Mẹ của các kẻ tin) là câu nói hay nhất mà ông bố của cậu bé đã nói. Nhưng ở đây, tôi muốn anh chị em nghĩ đến những người mẹ của mình. Trong câu truyện, mẹ của cậu đã làm gương sáng không bằng sứ điệp, nhưng bằng chính đời sống của bà. Chúng ta thử tưởng tượng, một người ngày nào cũng phải đối diện với sự nhạo báng, khinh miệt và coi thường niềm tin …. Bà sẽ hành xử như thế nào? Bà đã không đưa các vấn nạn về tôn giáo hay niềm tin để tranh luận hơn thua với chồng. Trái lại, bà một mực yêu thương chồng và con. Dịu dàng trong bổn phận. Quyết tâm sống đạo. Tôi thiết nghĩ, bà đã cảm nhận vô cùng sâu xa về sứ điệp mà Chúa dậy hôm nay “Thầy là Đường, là sự thật và là sự sống.” (Gioan 14: 1-12)

Khi tuyên bố Ngài là đường, Đức Giêsu dậy cho chúng biết rằng Ngài chỉ có một mối bận tâm duy nhất, đó là làm cho các tín hữu của Ngài sống bằng sự sống của Thiên Chúa. Điều mà Đức Giê-su đã sống và muốn dậy chúng ta theo gương Ngài là: quan tâm, yêu, ban phát, lo lắng, bảo vệ, săn sóc cho những người thuộc về Người, cho những ai mà Chúa Cha đã ban cho Ngài.

Đó là con đường duy nhất, con đường của sự thật, con đường dẫn đến sự sống, con đường của quan tâm, yêu, ban phát, lo lắng, bảo vệ, săn sóc cho những người được trao ban cho mình.

Noi gương Chúa, bà mẹ trong câu truyện và các người mẹ chúng ta, cũng biết từng sở thích, biết rõ nhu cầu của mỗi người con. Trong thân phận với những giới hạn, mẹ không làm hết được những yêu cầu của các con, nhưng mẹ lần mò từng bước để theo kịp mức tăng trưởng và đà tiến, không phải của một đứa con, nhưng là của mỗi người con. Mẹ đã từng ngồi bên khung cửa để chờ con bình an về đến nhà.

Vẫn biết là chúng ta khôn lớn, chúng ta đủ sức để lo cho bản thân và các hoạch định của tương lai. Không cần đến lời góp ý của mẹ. Nhưng dù có lý luận như thế nào, chúng ta vẫn không thay đổi được cách hành xử của mẹ. Vì quan tâm, vì yêu thương nên mẹ bỏ qua tất cả; cho đi tất cả để yêu và yêu.

Tôi tin rằng: với dòng sữa, sự quan tâm, bao bọc của các bà mẹ… con người ngày hôm nay sẽ bớt ích kỷ hơn, biết sống vị tha hơn, biết xây dựng và để ý đến người khác hơn. Có được như vậy là bởi mẹ.

Vì thế, chúng ta tri ân mẹ vì những gì Mẹ đã làm cho chúng ta ư? Không đủ. Vì trên hành trình cuộc sống còn có nhiều người làm ơn cho chúng ta hơn nhiều. Tri ân, dâng lời cảm tạ Chúa vì mẹ là mẹ.

Trong tâm tình đó, chúng ta nhớ về điều Đức Maria đã hứa trong những lần hiện ra tại Fatima năm xưa: “Trái Tim Mẹ sẽ thắng.”

Từ trước đến giờ tôi vẫn thường nghe người ta giải thích rằng Trái Tim Mẹ sẽ thắng kẻ dữ, thắng cộng sản vô thần…. Nhưng hôm nay tôi chợt thấy lối giải thích lời hứa của Mẹ theo nghĩa chính trị, kéo Mẹ về phe mình không chuẩn cho lắm. Trong trái tim của Mẹ, con nào cũng là con; không thương con này rồi ghét con kia. Ngược lại, nếu chúng ta tin rằng Mẹ là dấu chỉ của Lòng Chúa Thuơng Xót thì Mẹ sẽ yêu những đưá con ‘ngựa chứng’ hơn con ngoan, không cần sửa dậy.

Khi nói đến trái tim, chúng ta nghĩ đến sự yêu thương, hoà thuận… làm gì có thắng hay thua. Trái tim của các người mẹ thường thua vì yêu thương; nhưng các ngài đã thắng chính mình để ban phát, yêu thương, thương xót, tha thứ và tha thứ tất cả.

Vì thế, trong ngày hôm nay, cùng với mẹ mình, đến với Mẹ trên trời: Đức Nữ Trinh Maria, chúng ta hãy cố gắng học để trở thành dấu chỉ tình yêu, tín hiệu của lòng thương xót của Chúa, Đấng luôn đồng hành, thông cảm rồi tha thứ và tha thứ mọi lầm lỗi của chúng ta.

 Giuse Mai Văn Thịnh C.Ss.R



Ċ
DIA99.pdf
(1085k)
VN Enterprise,
Sep 6, 2017, 8:00 PM
Comments